Đêm cuối cùng trong ngôi nhà trước chuyến đi
In: SáchNgười phụ nữ 53 tuổi này đi tới đi lui, đứng lên ngồi xuống dù đã muộn, nếu sáng mai phải dậy sớm chuẩn bị quà sáng đi bán trong làng thì hãy lặng lẽ nhìn con 30 tuổi mà mình vẫn như cánh chim hoang. Tôi ơi, xa nó …—— Theo những gì dễ bắt gặp, nó xa gần 2000 cây số Như mười năm qua nó đeo bám mảnh đất Hà Nội Tuần nào tôi cũng mong đến tuần tôi thấy là … … Phụ nữ đã từng nhìn con đi, sợ nhìn con, lo con khóc dù đã 40 đến 50 tuổi – ngày nào vẫn là trẻ thơ trong mắt mẹ ngàn sợi tóc mỗi chiều. Trăm nhớ nhung neo đậu từng lời ru nhỏ nhoi sẽ phai nhạt, từng bước chân bình yên trong đêm hy vọng sẽ phai – một người đàn bà bước vào lặng lẽ buông rèm và màn đêm buông xuống, màu ruột, tiếng khinh, tiếng bối rối– – Người đàn ông 63 tuổi rót trà ra chén, lấp lánh trên bàn, rồi lau khô. Không uống trà cũng không uống nhìn chàng trai 30 tuổi quăng cuộc đời vào sóng gió.Với hành trang cho tình yêu mới, anh lại rối bời – đưa tình yêu 10 năm về Hà Nội-1/3 cuộc đời Một, một bến tàu cô đơn lạ lùng khác … cho đến khi con thuyền đó xuôi về ngàn con sông? Cho đến bao lâu? Cái tuổi có thể tích lá vàng, rơi rất nhẹ rồi lụi tàn trước ngưỡng cửa cuộc đời …—— Người đàn ông tuổi 30 thở dài chờ hương mai tinh khôi gọi gió mới … thơm tình yêu- Thuận buồm xuôi gió-Lương Đình Khoa