Loading the content... Loading depends on your connection speed!

Nguyễn Ngọc Tư: “ Tôi già rồi, không thể chạy nhảy cho vui ”

In: Sách

Thoại Hà

— Bạn cảm thấy thế nào khi là nhà văn Việt Nam trẻ nhất được đề cử Giải thưởng Văn học Đông Nam Á?

– Quá già để nhảy. Quá trẻ để uống trà một cách bình tĩnh. Tôi nhắn tin hỏi thăm mấy người bạn: “Hôm đó không biết mặc gì… có chấp nhận trả giá không?” – Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Ảnh: N.N.T .

– Bạn chuẩn bị thế nào cho chuyến đi Thái Lan nhận thưởng?

– Tôi đã mua một chiếc váy. Công việc này quá quan trọng vì tôi chỉ đang tán bột.

– Tập truyện ngắn “Vùng đất bất tận” mang lại cho anh nhiều hạnh phúc và bất an. Cho đến nay, bạn nghĩ cuốn sách này đóng vai trò gì trong quá trình viết?

– Dừng lại sau khi leo dốc dài. Một điểm khởi đầu tuyệt vời để nhìn lại những gì bạn còn lại và (hy vọng) chọn một con đường bạn thích. Một hàng rào. Thập tự giá, có xu hướng tìm kiếm và đi vòng quanh. Hay chỉ là một trong số rất nhiều cuốn sách trong cuộc đời của nhà văn .—— Sáng tác văn chương thuở ban đầu của ông mang lại không khí thoải mái, nhưng sau đó càng thêm buồn.

– À, tôi già rồi .—— Tôi sáng tác nhiều về đất nước Nhân vật của tôi là một người lao động nghèo đang trôi dạt, họ là những bóng hồng của đất nước. Trong thời đại huy hoàng vẫn ít xuất hiện trên trang của bạn, sự mới lạ của những thay đổi và hoạt động như thế nào?

– Chúa ơi, những phóng viên này đã làm được. Tôi không giỏi báo cáo. Trong không gian tưởng tượng của tôi, cho đến bây giờ, thế giới tôi tưởng tượng chỉ là những nhân vật và những số phận này. Tất nhiên, sau đó tôi sẽ bao dung những người bạn mới và những câu chuyện mới trên thế giới, nhưng hiện tại, tôi sẽ không mở cánh cửa nhà mình.

– Sau khi đi du lịch nước ngoài, tâm trạng của bạn trong cuộc sống khi về nước là gì?

– Chà, nó giống như lái xe về phía tây bắc hoặc trở về từ Hà Giang. Có Nhi & # 7873; Tôi không biết thức ăn, có những ngôn ngữ tôi không hiểu, có những phong tục mà tôi thấy lạ …

– Gần đây bạn đã đọc những cuốn sách nào và điều gì đã truyền cảm hứng cho bạn?

Tôi đã đọc một cuốn sách về … Che Guevara. “Diary of a Motorcycle Travel in Latin America” ​​của Che. Tôi nghĩ mình nên viết một câu chuyện về một hành trình bất tận …

– Trong văn đàn Việt Nam hiện nay, bạn vẫn được coi là một gương mặt trẻ và “hot”. Bạn nhìn nhận sự đầu tư của mình như thế nào để có thể tiến xa hơn trong lĩnh vực văn học trong tương lai?

– Đột nhiên, với tất cả sự phấn khích, tôi có thể làm ra cái gọi là bánh ngon. Bạn muốn biết công thức chính xác? Tuy nhiên, bánh mình làm tự phát có khi mặn, ngọt không những tự nhào nặn theo công thức riêng mà còn có lợi cho mình rất nhiều. Tôi không quan tâm nếu chiếc bánh tôi nướng trong một ngày không còn ngon nữa. Tôi sẽ tiếp tục làm mứt.

– Yếu tố cảm xúc vẫn là chủ đạo trong bài viết của bạn, nhưng thành thật mà nói, bạn đang viết những tác phẩm thiên về kỹ thuật hay thiên về cảm xúc?

-cảm thấy. Tôi thích viết lách rất nhiều. Vì thiếu cảm xúc, tôi thậm chí không thể viết chữ trong một tháng.

– Làm thế nào để bạn luôn giữ được cảm xúc trong tâm trí?

– À, tình cảm không phải là cố gắng của tôi. cho ăn. Tôi cũng vậy, vì nghề viết luôn nhạy cảm. Tôi vẫn chưa sống được nhiều vì ảnh hưởng. Ngày mai rất có thể khi chúng ta già đi, cảm xúc sẽ cạn kiệt. Rửa tay còn giữ được … bút, không sao .—— Nhiều nhà văn thường than phiền rằng cuộc sống ngày nay không có nhiều thời gian để viết, rất dễ bị phân tâm, hay mệt mỏi về tinh thần. Tâm hồn đôi khi khiến ngòi bút ghen tị. Bạn đã bao giờ gặp trường hợp này chưa?

-vài lần. Bất kỳ công việc sáng tạo nào đôi khi có thể cảm thấy buồn tẻ và trống rỗng. Dù tôi có loại bỏ nó bằng cách nào đi nữa .—— Ngay cả khi ai đó nói thế giới sáng tạo của ngôn từ là m & ecIrc, mông lung nhiều vô kể, nhưng thực tế “xa lộ” này nhiều khi chật chội nên đã vấp phải nhiều ý kiến. Sau “Dòng sông tật nguyền” và “Cánh đồng bất tận”, khi đặt bút xuống, bạn có lời khuyên gì cho mình?

– Tôi luôn luôn không tin tưởng bản thân và viết từ đầu. Về sự việc này, tôi nghĩ mình không phải là người duy nhất “gợi ý”.

– Nếu con trai bạn muốn theo đuổi nghiệp văn chương như mẹ trong tương lai, gợi ý đầu tiên của bạn là gì?

– Sẽ có một số cạm bẫy trên con đường không có hồi kết, vinh quang hay công danh, vinh quang hay mệt mỏi, đều có cách giết chết người viết. Anh uống rượu hay nói chuyện, nhu nhược .—— Trong truyện ngắn của anh, “ngọn gió” đầy đạo lý nhân văn biến mất mang theo nỗi niềm u uất… Với những nhân vật như vậy, anh có thể cho biết họ suy tư được không? Có bao nhiêu thực tế của cuộc sống xung quanh bạn và có bao nhiêu hư cấu?

– Tất cả đều là hư cấu. Đã nói rồi, đừng tin mà .—— Khi ra mắt một tác phẩm mới với phong cách mới, bạn hy vọng và mong đợi điều gì?

– Nếu cuốn sách này được bán, tôi sẽ có … tiền để mua game và máy chơi game. Nhưng để bán được hàng, bạn phải viết thư một cách nghiêm túc, ít nhất chỉ là một cuốn sách cũ.

– Đối với tôi, việc cập nhật tùy bút là do áp lực của độc giả hoặc yêu cầu cá nhân. Thân văn?

-Tất cả. Kể cả khi đọc cuốn sách vẫn thấy nhàm chán, nhưng tôi biết người đọc phải chịu đựng như thế nào …… – Thoại Hà

By: admin
Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

CommentName required Email required Website

Back to top