Loading the content... Loading depends on your connection speed!

Trang Thế Hy giữa đắng và ngọt thơ

In: Sách

Lê Thiếu Nhơn

– Tôi không nhớ đã gặp nhà văn Trang Thế Hy bao nhiêu lần, có khi ở Sài Gòn rồi ở Bến Tre. Tôi ít nhớ tên thật là Võ Trọng Cảnh, sinh năm 1924. Tôi chỉ nhớ giới văn nghệ hay trìu mến gọi ông là chú Tư Sâm. Từ công việc đầu tiên, Trang Thế Hy mới ngoài 40 tuổi đã có sức sáng tạo khiến nhiều người ngưỡng mộ giữa vùng quê nắng đẹp. Cho đến khi ông nghỉ hưu và quyết định rời Sài Gòn về quê sống ở huyện Châu Thành, tỉnh Bente, trong bộ sưu tập của ông vẫn còn một số cuốn sách chưa được chú ý, có thể gọi là “Mưa ấm” hay “Mười nỗi niềm”. 3.

Tả chân dung nhà thơ qua tranh của Ruan Ruan.

Nhà văn Zhuangter Hay rất ít sách, có lẽ ý của ông ấy quá khắt khe. Anh từng cho biết mình cũng có chút năng khiếu viết lách, nhưng thiếu kiên trì và nhiệt huyết nên thành công không đáng kể. Anh ta nói rồi nhún vai, nhưng tôi tin chắc rằng sâu thẳm trong trái tim anh ta luôn thức tỉnh những cuốn sách nâng đỡ vận mệnh của loài người. Sự thật đã chứng minh rằng hai tác phẩm Khóc và Khóc được cất giấu trong vườn dừa rốn lũ từ năm 1992 tiếp tục gây cho người đọc những bàng hoàng về cuộc sống giản dị. Tôi thường ngồi trong ngôi nhà đơn sơ của anh ấy cả ngày, cố gắng giải thích tại sao con người có vẻ khắc nghiệt này lại tạo ra nhiều câu chuyện ấm áp đến vậy. Tôi nhìn cậu ấy đang thong thả đi dạo trong khu vườn rợp bóng cây, nhìn người thủy thủ trà của cậu ấy đang rung rinh sau ánh mặt trời, nhìn cái đuôi nhăn nheo của cậu ấy đã biến mất khỏi mắt từ lâu. Cười vui Cuối cùng, tôi cảm thấy bất lực không thể giải thích được bản chất của Trang Thế Hy. Anh như một gốc già không cành, lá rậm rạp nhưng chồi non vẫn tỏa bóng mát giữa trời đông hiu quạnh, lạnh lẽo. Trang Thế Hy xưa nay rất biết cách che giấu những nét đẹp trầm lặng.

Bài thơ “Đắng cay” của Trang Thế Hy được in song songAnh-Việt được phát hành vào tháng 12 năm 2009 và tái bản vào tháng 5 năm 2010.

Nhiều người khen ngợi nhà văn Trang Thế Hy với những ca từ nồng nàn. Tôi tin rằng anh ấy thờ ơ với bất kỳ lời khen chân thành hoặc đáng hoan nghênh nào. Anh đã chỉ dành một linh hồn lang thang trong thế giới, một thế giới đầy buồn và hỗn loạn. Tôi tin chắc rằng nếu họ không làm thơ, sẽ không ai hiểu được thế giới của Trang Thế Hy. Đây cũng là một lời chúc may mắn đến người hâm mộ của anh ấy. Nhà văn Trang Thế Hy kể lại một món đồ chơi kinh khủng của tuổi thơ: “Buổi học đầu tiên của mẹ, tôi được một cô giáo gầy gò, như nhăn nhó, cô giáo gầy gò từ nhỏ vì một cơn đau tim. Tôi học được từ giáo viên rằng tôi yêu một đứa trẻ mồ côi. Học sinh, ôm tôi và dạy tôi đánh vần “Hoài niệm” Cảm xúc buồn tẻ của mẹ: Bây giờ, cuối đời tôi, khi ký ức tuổi thơ đã mất trên lề ký ức, một người đàn ông trên mặt đất xa xăm Vẫn gặp trong mơ mãi, vú cau bên mâm trầu bà già. “

Người như nhà văn Trang Thế Hy, đau lòng là điều không thể tránh khỏi trong một khoảnh khắc nào đó, anh nhớ chính mình, những trang sách trước mặt và xung quanh Xã hội của anh ta được kết nối bởi một lằn ranh màu hồng, và anh ta đã mượn nó từ một cô gái có người yêu. Anh là nhà thơ để xoa dịu nỗi đau. Tôi đã yêu, cây kéo cắt đầu như khách không mời, nhưng đôi khi anh lại chần chừ cắt bỏ một chậu đã nở một bông hoa păng-xê trên trang giấy. “Bây giờ, anh thanh tra cắt kéo không còn là khách nữa. Anh ta có chỗ ở vĩnh viễn trong lòng. Đối mặt với sự hờ hững của em, anh ta nhẫn tâm cắt tỉa những bông hoa tâm tình, thậm chí không còn nụ hoa” Hãy để nó khô. Một nỗi ám ảnh xa xưa: “Khi chiếc kéo chưa cắt không còn gì để cắt. Đối mặt với sự ngây thơ trần trụi của mình, anh ta sẽ cắt sợi chỉ hồng buộc vào xe của chúng tôi.Viết bởi Cô Nguyệt M. Tô. Tôi thích chủ đề này rất nhiều, nhưng tôi phải ngắt nó bằng tay của chính mình. ———— Thơ Hỷ của nhà văn Trang luôn thay đổi tư duy về logic nội tâm của văn xuôi. Hy kêu gọi người đọc hãy “suy nghĩ” hơn là “cảm nhận”. Những bài thơ của Trang Thế Hy vẫn bình thản trong trạng thái thẳng thắn, và nỗi đau của những lời nói dối nhân từ đang bộc phát. Có thể là tử tế: Ngọn gió nói với chiếc lá già: “Trong vòng quay vô tận của vòng đời chiếc lá, màu vàng hiện tại của em là vẻ đẹp vĩnh hằng của vẻ đẹp mùa thu chóng tàn. Đừng buồn! Mọi vẻ đẹp đều ngắn ngủi, vì chỉ có vẻ đẹp ngắn ngủi”. “Chiếc lá biết gió nằm, nhưng chiếc lá vẫn thổi vui theo gió” Có lẽ ”cô gái nói với ông lão:“ Anh đẹp quá. Em còn trẻ lắm, chắc cũng có số đào hoa. “Ông già héo hon như cây cảnh – uống cạn lời nói dối khó tin của cô gái, như giọt nước thần kỳ.” Nhưng tại sao không rơi? “Đáng buồn thay, lời nói dối mà chúng ta phải nghe hàng ngày là một lời nói dối không có lòng trắc ẩn!”. Khi tôi viết những dòng này, Trang Thế Hy đang cười hay đang khóc, tôi không biết nữa. Hôm nay, ông sẽ khóc hay cười, tôi không biết nữa, vì tác giả Trang Thế Hy đã 87 tuổi, “đắng cay ngọt bùi” cũng thật êm tai!

By: admin
Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

CommentName required Email required Website

Back to top