Loading the content... Loading depends on your connection speed!

Thơ (Dòng thơ)

In: Sách

Nguyễn Văn Tạo – tự động hát – rồi một ngày tôi nhìn thấy bầu trời, và một khi tôi muốn bay, tôi muốn bay và tiếp tục bay. Có cớ để chạy và bỏ qua một cách thẳng thắn. Thật tệ khi trong trò đùa giáo và tasao tự tin đâm vào giáo của nhau, họ hiền lành, họ không muốn nhầy nhụa như họ có thể làm được. Còn kính cẩn ít người quan tâm, thôn phệ này muốn dùng đời này cười trên mây, xem ra đối với ta nhiều chuyện quá lớn, cũng không có nghĩa là ta phải chịu đựng thân phận con người không cần đổ bạc. Mọi người sẽ hát và uống chén cay nồng với những hạt mưa rơi, mặt trời lặn và vài giọt thăng hoa — Tôi đã leo dưới chân mình, trên đá bazan đỏ và nham thạch đỏ hàng nghìn năm, nơi tôi đi cùng gió, bản đồ Và tiếng bước chân, gió đất và nắng thiêu đốt làm mặt tôi vô cảm, lướt qua lá vàng, lá vàng trở về cõi thần tiên, lá vàng bay trong gió, không thấy mùa thu, tôi đứng trên núi, Tôi mất đi sự ổn định và sức nặng của mình khi đứng trong gió, tôi nhìn thấy những ngọn đồi, tôi thấy trái đất quay cuồng hoặc đau đớn, loại bỏ một màu sắc không gây hại cho mặt trời, không có bóng xanh tồi tàn, những ngọn đồi dưới chân tôi và Đá đập vào đỉnh đầu, vo ve trong vũng nước lặng lờ mờ, và cái lạnh đầu hẹp co rút lại, trong con đường mòn, mưa gió, mưa gió, chúng tôi đi lên sườn đồi, bước thêm một bước nữa thì thấy cỏ khô Nogen bắt rễ đến đỉnh núi, tốc độ của chúng tôi đã giảm khi bước n và # 7919; Đom đóm hoang dã quanh ta là mùa vàng

By: admin
Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

CommentName required Email required Website

Back to top